Có câu chuyện ngụ ngôn thế này: Xưa nay, chim khách đều làm tổ trên ngọn cây cao. Nhưng mỗi năm cứ đến mùa thu, đặc biệt là khi có gió lớn, tổ của chúng đều lắc lư theo cành cây, cứ như thể sắp lật úp xuống vậy. những lúc đó, chim khách và đàn con đều co quắp trong tổ, vô cùng khiếp sợ, ngay cả thở mạnh cũng chẳng dám.

Có một con chim khách rất thông minh. Khi mùa hè còn chưa tới, nó đã lo nghĩ cho mùa thu. Nó dự tính mùa thu chắc chắn sẽ có gió lớn, sẽ nguy hiểm cho sự an toàn của nó. Để đảm bảo an toàn trong tương lai, con chim khách quyết định chuyển nhà. Thế là nó không quản gian khổ tìm một nơi thật sự an toàn. Cuối cùng, nó cũng tìm được một chạng cây to thấp, bên trên lại có cành là rậm rạp che phủ, gió lớn cũng chẳng gây hề hấn gì. Sau đó, không ngại phiền hà, mệt mỏi, nó cắp từng cành cây, ngọn cỏ, cọng rễ của tổ cũ chuyển đến chạng cây to thấp, dựng lại nơi ở mới. Cái tổ mới thực sự an toàn, thoải mái, không phải lo gió lớn.
Mùa hè tới, dưới bóng râm của cây đại thụ rậm rạp rất mát mẻ. Người đi đường thường dừng lại nghỉ chân dưới gốc cây, vừa hóng mát vừa trò chuyện. Bất chợt ngẩn đầu lên, họ nhìn thấy một cái tổ chim khách rất thấp gần. Thế là họ thò tay vào tổ bắt hết chim khách con và lấy hết trứng trong tổ.
Chim khách đáng thương trong chốc lát đã gặp tai họa. mùa thu vẫn còn lâu mới tới, thế mà cái “tổ an lạc” của nó đã bị phá nát chẳng ra hình dạng gì. Nó suy xét dự phòng những tai nạn trong tương lai mà quên mất nguy hiểm trước mắt. Kết quả là nó vẫn không tránh được tai họa.

Để tránh gió lớn, xây tổ trên trạng cây to thấp có vẻ là ý tưởng rất thông minh. Nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, xem ra nó đã tự làm hại mình. Nhẫn nại lúc này mới là lối thoát duy nhất. Gặp những tình huống như vậy trong cuộc sống, chúng ta hãy cố gắng chịu đựng đau khổ tạm thời.

các bài viết có liên quan :

Tagged

0 nhận xét